Cậu bé Vì Quyết Chiến với cuộc phiêu lưu băng qua hơn 100km quốc lộ, núi đồi đèo dốc trên chiếc xe đạp trẻ con cà tàng đã làm xao xuyến bao nhiêu trái tim người lớn.
Đi thăm em, thăm mẹ, cậu hẳn đã không biết đường lại xa đến thế, dốc lại cao đến thế, không biết rằng đạp xe lại đói và mệt đến thế, không biết quốc lộ có bao nhiêu hung hiểm, tai họa có thể ập đến bất kỳ lúc nào.
Trên đường đi, hẳn cậu đã dần dần nhận ra điều đó trên từng vòng xe rướn sức, nhưng Vì Quyết Chiến vẫn không dừng chân, buông tay, không quay đầu trở lại. Cậu vẫn đi, dự tính tối sẽ chui vào ống cống để ngủ. Đi cho đến lúc ngất xỉu.
Và nếu không được tiếp sức ngay lúc ấy, hẳn khi tỉnh dậy, cậu bé sẽ tiếp tục dắt xe đạp mà đi với niềm tin hồn nhiên đầy yêu thương: “Nghĩ đến bố mẹ, đến em là không thấy đói, khát, mệt nữa…”.
Cảm phục tình yêu thương và nghị lực của cậu, không ít người lớn cũng đã lo lắng lên tiếng cảnh báo: đó là việc làm nguy hiểm không được phép lặp lại, quốc lộ không chỉ nguy hiểm vì tai nạn mà còn đầy cạm bẫy, chuyến phiêu lưu này có thể không còn đường về, phải dạy trẻ thêm kỹ năng sống để biết tự bảo vệ mình, tự yêu thương mình…
Những cảnh giác, lo lắng ấy hẳn nhiên Vì Quyết Chiến cũng đã cảm nhận được qua hành trình gian truân này. Cậu sắp thành người lớn.
May mắn thay, ở cái ngưỡng để lớn lên, để trưởng thành ấy, chuyến phiêu lưu ngập tràn yêu thương của cậu đã là một dấu ấn đẹp có thể xoay chuyển cả cuộc đời. Những gì từ trái tim sẽ tìm được đường thẳng đến trái tim.
Cuộc đời đã đáp trả tình yêu thương của cậu bằng những may mắn: anh tài xế và những hành khách tốt bụng không chỉ tận tình cho ăn uống, đưa cả người cả xe tới Hà Nội giao tận tay bố mẹ mà còn quay lại câu chuyện của cậu để cung cấp cho báo chí; các bác sĩ Bệnh viện Nhi trung ương sau phút sửng sốt đã chu đáo săn sóc để cậu hồi phục, tặng dép mới, xe đạp mới; các cô bác xóm giềng, bạn đọc khắp nơi gửi lời thăm hỏi, chúc bình an, đến bệnh viện thăm bố mẹ, em trai, lại hẹn lên tận Sơn La thăm Vì Quyết Chiến…
May mắn cho cậu, lại càng may mắn hơn cho những người lớn chúng ta. May mắn vì tình yêu thương thể hiện một cách bồng bột, quả cảm của cậu cuối cùng đã đi đến nơi, về đến chốn. May mắn vì tình yêu và niềm tin trong sáng đã không bị dập vùi, xé nát bởi một tai họa nào đó.
May mắn vì những người lớn xuất hiện trong câu chuyện đều như những ông Bụt, bà Tiên, mang đến sự giúp đỡ đúng lúc, đúng chỗ. Và may mắn vì cậu bé đã không phải trả giá đắt cho bài học trưởng thành và những người lớn không một lần nữa phải đau lòng, thay cho đau đầu vì cậu.
Câu chuyện về sức mạnh của tình yêu thương. Câu chuyện về sự may mắn tụ họp lòng người. Câu chuyện về cái nhìn và cách ứng xử khác nhau giữa trẻ con và người lớn. Câu chuyện về những bài học để lớn lên…
Vòng bánh xe của Vì Quyết Chiến đã chở được thật nhiều và nhiều nhất là cho chính cậu. Với niềm yêu thương to lớn trong lòng và quyết tâm không buông bỏ trong hành động, với ân nghĩa lớn đã nhận được từ con người, từ cuộc đời hôm nay…, mong rằng mai này Vì Quyết Chiến sẽ trở thành một người lớn tử tế và thành công.
Nguồn: tuoitre.vn